Thứ Năm, 12 tháng 2, 2009

bóng và ta


Đêm về chậm nghiêng đầu tìm dòng chữ
Cây bút cùn nghiên mực cũng cạn khô
Tay ngại ngùng nhìn trang giấy bơ vơ
Sao tìm mãi mà thơ đâu chẳng thấy .

Gác lạnh về khuya buồn tênh chán ngấy
ngọn đèn đêm còn đứng đó chập chờn
lúc tỏ mờ theo những hạt mưa tuôn
qua khung cửa từng lá rơi loang loáng

chợt giật mình kìa bóng ai thấp thoáng
tri kỷ đây rồi bóng dõi riêng ta
suốt canh thâu cho đến lúc trăng tà
ta và bóng chẳng bao giờ xa cách

bao nỗi buồn với bao nhiêu thử thách
bóng không rời cả những lúc suy tư
hay mộng mơ chờ đợi những ngôn từ
yêu đắm đuối vai kề vai bỡ ngỡ

rồi những lúc ta nghẹn ngào nức nở
khóc dỗi hờn bóng cũng ngả nghiêng theo
thấm dòng châu lăn xuống bóng đêm nghèo
ôm gối chiếc thẫn thờ trong giấc ngủ .

Vũ Lệ Vân

Không có nhận xét nào: