Chủ Nhật, 9 tháng 5, 2010

Đừng buồn cho em

Đừng buồn cho em

Em chẳng khóc khi xuân tàn doạ hết
Vì xuân đi xuân đến vẫn là xuân
Mà riêng mang đau khổ chuyện thăng trầm
Hằn đuôi mắt chân chim nhiều vết mỏi

Đừng xa xót cho em mùa hè tới
Tóc phai màu ngại nắng cháy mưa bay
Ve lang thang rền rỉ dáng em gầy
Phượng vẫn đỏ thắm sân trường xưa cũ

Anh đừng ngại nhìn cuộc đời lữ thứ
Tháng ngày dài cô quạnh cũng quen đi
Rong rêu lạnh nép bên suối thầm thì
Chờ năm tháng nghe nước nguồn than trách

Anh chờ đó mà ngày dài xa cách
Hè vẫn còn sao khoảng cách quá xa
Nắng sân trường luôn ấm mãi lòng ta
Tình thắm đẹp cánh phượng hồng trong vở

Em có buồn anh cũng đừng bỡ ngỡ
Mắt em cay hạt bụi nhỏ giăng giăng
Giọt lệ mặn nhè nhẹ chảy âm thầm
Xin đừng thấm sẽ đậm màu thương tiếc!

thugiang vu

Mùa hoa nhớ Mẹ

Mùa hoa ….nhớ Mẹ

Dòng sữa nào nuôi con khôn lớn
Bàn tay nào

nâng giấc sớm hôm
Bao năm chân mỏi lưng còm
Đời còn hơi thở mỏi mòn chờ con

Thời gian trôi lặng lờ chẳng biết
Tóc bạc màu

sương nắng mưa bay
Da mồi cánh vạc thương thay
Nặng đôi quang gánh còng vai gói sầu

Bao nhọc nhằn chẳng buồn than thở
Suốt canh thâu

lo lắng thở dài
Mong con sáng đẹp tương lai
Thơm danh tiên tổ nối giòng Rồng tiên

Đất Việt còn có ngày rạng rỡ
Con cháu

 về đoàn tụ chung nhau
Đan tay nối một nhịp cầu
Tình yêu Mẹ đã gieo mầu nắng mai .

Thugiangvũ

Nguồn tình yêu

Nguồn tình yêu

Hương Giang nước chảy một giòng
Thương giòng sông Mẹ vẫn mong về nguồn
Mặc cho giông bão mưa tuôn
Đục trong nước vẫn đẹp nguồn tình yêu

Ta gặp nhau đã bao chiều
Trên con đê vắng cánh diều tung bay
Cuộc đời lắm lúc đổi thay
Mong tình vẫn thế vui vầy sớm hôm

Trăm lối rẽ một khúc mòn
Kề vai sánh bước chẳng còn chia xa
Con ngõ cũ vạn cành hoa
Chen nhau đua nở chan hoà niềm vui

Ngăn tiếng thở lặng bùi ngùi
Mây buồn bối rối
trên vòm trời cao
Gió còn thổi khúc nghẹn ngào
Người còn đi mãi lá xào xạc bay .

Thugiang vũ