Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2009

Xin đừng hỏi



Đừng hỏi em ….để tháng ngày
Tương tư nỗi nhớ vơi đầy đêm thu
Câu thơ vụn vỡ ngôn từ
Trúc buồn lả ngọn tình thư lỡ làng


Giao mùa đã chuyển sang trang
Sầu vàng lá uá muộn màng cành khô
Ơ thờ con nhện giăng tơ
Lững lờ chờ đến bao giờ nhện ơi ?


Chia tay hai đứa đôi nơi
Nhớ nhung cao ngất mấy trời mây mưa
Giọt nào rơi xuống rừng thưa
Ướt đôi chân nhỏ lạnh lùa áo ai


Tháng chín ơi lắm u hoài
Tại thu chẳng hẹn mà xanh xao về
Tóc em sợi nhỏ lê thê
Vắng người đưa đón ..chẳng kề vai nhau


Cúc chưa hé nụ vàng thau
Heo may se sắt để màu nắng trôi
Gió đưa như tiếng ru hời
Rưng rưng lệ nhỏ …một thời thương ai !

Vũ Lệ Vân

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2009

Mưa .....



Hạt mưa nào đưa ta vào nỗi nhớ
Lạnh đủ vừa thèm hơi ấm vòng tay
Chuyện ngày xưa dường như mới đâu đây
Trên phố vắng đôi mắt nai ngơ ngác

Mưa vô tình vẫn cứ rơi lác đác
Chiếc áo tơi chia xẻ …khúc khích cười
Cùng dìu nhau trên vỉa hè tươi vui
Mong mưa mãi để mình cùng chung lối .

NAY :
Cơn mưa rào , xao xuyến lòng viễn xứ
Nhớ nhung nào quay quắt cõi lòng đau
Từng hạt rơi làm nát cánh hoa màu
Đời trôi nổi chìm theo dòng nước cuốn

Mưa gợi buồn nhìn mây đen cuồn cuộn
Cố hương ơi xa cách mấy thu rồi
Bến còn chờ …con đò đã xa khơi
Bồng bềnh mãi tóc nhuộm màu mưa nắng .

Ngày mai :
Mưa vẫn rơi đều giọt sầu thêm nặng
Nhịp con tim yêu muôn thuở còn ghi
Dư âm xưa vang vọng tiếng thầm thì
Xin hãy giữ thiên đàng trong ký ức .


Vũ Lệ Vân

Tình thu



thu về nắng nhạt hao gầy

Nhớ người từ thuở gió mây lạnh lùng
Nhìn xa rặng núi mông lung
Hương xưa còn vẹn thuỷ chung với người
Bao lâu vẫn nhớ tiếng cười
Vàng sân lá rụng gọi mời thu sang
Giật mình tỉnh giấc bàng hoàng
Bóng người như thoáng qua màn song thưa
Thương nhau biết mấy cho vừa
Liễu buồn rũ nhánh đong đưa nỗi sầu
Trời còn những giọt mưa ngâu
Bài thơ xưa đã úa màu ….dở dang .

VũLệVân

Thứ Năm, 6 tháng 8, 2009

Chút hương xưa



Để trôi một giấc mộng đời
Bao giờ gặp lại nửa vời thương đau
Người còn nâng cánh hoa nhàu
Mà thời gian đã nhuộm màu hương xưa
Nói gì đây cũng như thừa
Nhắc chi cay đắng rừng thưa gió lùa
Thu buồn cành liễu đong đưa
Mây trôi tim tím như vừa nhớ ai
Trời còn một giọt nắng mai
Em xin giữ lại để hoài tiếc thu
Ngồi buồn mở lại trang thư
Vời thêm lưu luyến .....mây mù giăng ngang

Thấm dòng lệ mãi tuôn tràn
Nụ Quỳnh nở muộn để tàn đêm xuân
Nhìn qua song cửa phân vân
Hạt sương sớm nhẹ …bâng khuâng rót sầu

VũLệVân

Thứ Ba, 4 tháng 8, 2009

Nỗi buồn



Chia em một nửa nỗi buồn
để em mơ giấc thiên đường có nhau
Xin quên đi chuyện thương đau
Tựa vai ngắm ánh sao màu đổi thay
Cố nhân ơi đôi vòng tayCũng cần hơi ấm tình đầy mơ hoa
Lặng nhìn những bước chân qua
Rong rêu phủ kín vì xa chân trời

Nói đi anh dù một lời
tiếng chim uyên hót nắng vời xuân sang
Viết dòng nhât ký dở dang
thảo vần chữ đợi đa mang em chờ

Gặp lại đây đừng hững hờ
Sương mù lãng đãng lời thơ ru sầu
Dỗi hờn chi giọt mưa ngâu
Nối vòng tay nhỏ bắc cầu mưa trôi .

Thoảng nghe như khúc nhạc vời
Hành trang xếp lại gọi mời tri âm

TGV

Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2009

Giọt mưa xưa


Giọt mưa xưa hứng đâu rồi
Sao em còn mãi góc trời bơ vơ
Vẫn tìm từng giọt ngày thơ
Mà nay tóc đã bạc phai phơ uá màu
Niềm vui anh cất nơi đâu
Mà em chỉ thấy giang đầu dở dang
Lỡ làng chỉ một phiếm đàn
Cung thương gieo xuống bẽ bàng duyên ai

Còn đâu lược giắt trâm cài
Gương soi lẻ bóng hôm mai khóc thầm
hạt buồn lệ vẫn cứ trong
Không màu cũng mặn để lòng rưng rưng

Trời đang chuyển gió bâng khuâng
Mưa ngâu tháng bẩy tình gần hay xa
thấm đi anh kẻo nhạt nhoà
Tình xưa nghĩa cũ đậm đà muôn thu .

VũLệVân

chiếc bóng ru đời




Hoàng hôn xuống nhìn qua khung cửa nhỏ
Bỗng lòng buồn như tiếng nhạc thu mơ
Sỏi đá kia rong rêu phủ xanh mờ
Cũng se lạnh khi đêm dài sương xuống

Nghĩ đến nhau khi trăng tàn xuân muộn
Sóng lăn tăn gợi nỗi nhớ muôn màu
Lục bình xanh theo con nước trôi mau
Hoa tím mãi cả một trời thương nhớ

Sao vừa lên tiếc gì mà bỡ ngỡ
Nửa mảnh đời đã lỡ dỡ chia đôi
Còn lại đây là chiếc bóng ru hời
Gom kỷ niệm xin gửi người ngàn dậm

Giọt sương sớm như vừa làm ướt đẫm
Giọt lệ nào còn ứ đọng rèm mi
Cánh hoa tàn dường thương tiếc xuân thì
Gói dĩ vãng ép vào trang giấy trắng .
ThuGiangVũ