Thứ Ba, 4 tháng 12, 2012

Nhớ về phố nhỏ



Nhớ về phố nhỏ

Đông về giọt nhớ mông lung
Làm sao quên đuọc tuổi hồng năm xưa
thương những ngày anh đón đưa
Chuông tan học đổ mới vừa vang vang

Cặp vở xếp thật vội vàng
Mắt liền dáo dác bên đàng tìm ai
Theo sau chiếc bóng in dài
Cái đuôi lẽo đẽo vẫn mài miệt theo

Đường về dốc đá cheo leo
Rong rêu trơn trợt phố nghèo bên nhau
Em đi trước anh theo sau
Mắt nai ngơ ngác nắng mầu vàng tươi

Ai ngờ trời lại đổi đời
Chia tay phố vắng bồi hồi tiễn đưa
Anh đi đêm ấy giao mùa
Mai đào còn nụ gió lùa tả tơi

Gặp lại lòng vẫn bồi hồi
Nhìn nhau chẳng biết nói lời chi đây
Nghẹn ngào bao việc đổi thay
Bên ni bên nớ trả vay chuyện tình

Trải dòng thơ cũ lung linh
Mở trang lưu bút ủ hình bóng nhau
Xem như nuớc chẩy qua cầu
rưng rưng mây ngả liễu rầu canh khuya .

Thugiangvũ



Niệm khúc




Niệm khúc

Cơn mưa rơi chiều thu nghe tí tách
Lẫn giọt buồn như trách oán than van
Ngày không nắng nghe tiếng dế thở than
Hoà gió lạnh thông reo vi vút thổi

Bao năm qua sống cuộc đời trôi nổi
Xứ lạ quê người thay đổi bao năm
Nhớ người xưa đêm nhìn ánh trăng rằm
Soi bóng lẻ tủi phận mình lạc bước

Giây tơ dài em nối hoài chẳng đuọc
Thuyền trên sông sóng nguợc cứ bềnh bồng
Chiếc lá vàng héo úa bay mênh mông
Tàn rữa nát chờ đông ai hay biết

Ký ức còn in niềm yêu tha thiết
Dấu chân chim đuôi mắt vết thâm sâu
Em đổ thừa chỉ tại giọt mưa ngâu
cơn lốc nhẹ tóc em màu thay bạc

Vẳng đâu đây cánh chim vừa thất lạc
Hót than van như nhạc khúc ru sầu
Dỏ dang rồi đừng quay lại nhìn nhau
Niệm khúc cuối đuờng mòn không lối rẽ.

Thugiangvũ

Huế của ta



Huế của ta


Huế của ta vẫn như thời xưa đó.
Vẫn mơ màng chiếc nón lá che nghiêng
Tá áo trắng phất phới cửa chuà thiêng
Chuông Thiên Mụ ngân vang giòng sông biếc


Huế của ta vẫn muôn đời tha thiết
Thành nội buồn da diết nhớ thương anh
Thôn Vỹ dạ chim còn hót trên cành
Đợi ai về
ru mơ vòng tay nhỏ


Huế của ta lòng người luôn mở ngỏ
Chợ Đông Ba nô nức ngọt tiếng chào
Mái chèo khua nhịp giọng hò cất cao
Thảnh thót vang xa nghẹn ngào đêm vắng


Huế của ta muôn ngàn đời trầm lặng
ấp hương nồng trong giá rét đông sang
Trăng soi bóng thành vua như rộn ràng
Ký ức ghi thời vàng son oanh liệt


Anh đi mô chẳng tin về ai biết
Cầu Tràng Tiền nhịp sóng nhẹ nhấp nhô
Mặt nước sầu đáy động em vẫn chờ
Cánh nhạn bay mơ hồ mù suơng khói !

Thugiangvũ