Thứ Ba, 31 tháng 3, 2009

Hương xưa


đêm buồn ngọn gió xa đưa
vầng trăng xẻ nửa lững lờ nhớ ai
bay bay một sợi tóc mai
hờn chưa hết giận u hoài ánh trăng
giọt sương giăng lối em nằm
mong manh se lạnh thì thầm tiếng ru
ơ hờ viết nốt tờ thư
mà con chữ lạc thơ như mất hồn
hương xưa hỏi nhỏ nụ hôn
có còn trên má hay hờn dỗi bay
dấu còn in đỏ hây hây
hơi còn nóng bỏng để say ân tình !

Thugiang

Nỗi lòng


Cho em ghép nốt vần thơ
chút thương chút nhớ , chút thờ thẩn yêu
chiều buồn sân vắng tiêu điều
lời thơ rót mật …..gói nhiều đắng cay

em về gọi gió trông mây
tìm về phương ấy nói thay nỗi lòng
yêu nhau chờ ánh trăng rằm
thì thầm soi sáng bên thềm tương tư

chia em một nửa trang thư
để em tỏ hết ngôn từ yêu anh
dỗi hờn lên mái tóc xanh
nặng đôi mi nhỏ qua mành nhớ ai

hè về nắng vẫn u hoài
mây lang thang dõi bóng dài chân mây
chiều rơi nhìn chiếc lá bay
thì thầm hỏi nhỏ thu say men tình ?

dang đôi tay ôm bóng hay hình
mà trong tư tưởng như mình tính sai
rong rêu có biết u hoài
đá mòn mỏi ngại đêm dài hay không .?

VũLệVân

bơ vơ


Đáy nước sâu in hình anh trong đấy
mặt nước sầu anh chẳng thấy được đâu
đêm trăng soi đẹp lóng lánh muôn màu
soi bóng nhỏ bên mái lầu xa vắng

mây lững lờ giọt mưa sa nghe nặng
cứ rơi đều bên hiên vắng nhớ người
hè về rồi ve rả rít khôn nguôi
để ngơ ngác tiếng chim kêu lẻ bạn

trên phố ảo sao tiếng lòng chán nản
off line rồi còn lại chút bơ vơ
trách ai người vẫn cứ mãi hững hờ
để chiếc lá cuối mùa rơi lặng lẽ

chia tay nhé khung trời nào cô lẻ
tiếng rì rào nhè nhẹ vỗ xa bờ
chiếc thuyền con bồng bềnh trên sóng xô
đại dương hỡi xin người dừng cơn bão

dở dang chưa trở về ôm hư ảo
sỏi đá mòn cũng còn có bên nhau
rong rêu xưa phủ kín dưới chân cầu
se se lạnh bến giang đầu dang dở !

VũLệVân

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2009

lẻ bạn


Cây đang lặng xin dừng cơn gió
mặt biền êm e ngại nước cuồng
nắng hè về đừng để nắng tuôn
đại dương xanh một màu trong sáng

ta trao nhau tình thơ vừa chớm
ấm một màu đẹp cả muôn hoa
chú ong vàng chao cánh chan hoà
lơi lả ngọn trúc xanh lá biếc

anh ngoảnh mặt mây buồn thương tiếc
gom dòng sầu lả tả gửi người
đêm chưa buông mây tím chơi vơi
chim lẻ bạn bơ vơ ngơ ngác

đôi mắt buồn một chiều tan tác
sương sớm rơi phủ mái tóc bồng
đôi tay gầy em vẫn chờ mong
bên khung cửa nửa vầng trăng khuyết !

VuLệVân

Thứ Tư, 25 tháng 3, 2009

lỡ làng


“Hè về con nắng đẹp màu
Thêu trên tà áo em trau sợi vàng
mặc đi em đừng hoang mang
để anh cài đóa cúc vàng dễ thương”

thế mà muà vẫn còn vương
anh đi đâu để đoạn trường cho em
nhớ người chờ ánh sao đêm
giật mình mới biết chân chim giã từ

đong đưa sợi nhớ sang thu
đông về thệm mối tơ sầu dở dang
đàn ai trầm bỗng trên ngàn
để cung thương lỡ hoang mang phím chờ

cho em xin chút mộng mơ
đêm đêm múc ánh sao chờ đợi anh
sương xuống lạnh lá mong manh
canh tàn trống đã điểm canh ….lỡ làng .

Vũ Lệ Vân

Tiếng lòng


Tìm nhau chi nữa …. Mênh mông
mòn viên đá cuội vẫn mong đợi người .
nắng còn trên sóng chơi vơi
thương gì nghiệt ngã tặng đời nỗi đau

giòng nước cuốn ..... mây trôi mau
xa xôi đôi ngả bạc màu tóc mây
triền dốc nhỏ lối xưa đây
người đâu chẳng thấy thương thay …. gió lùa

chiều buồn giọt nắng lưa thưa
nhớ người tưởng bóng ai vừa thoáng qua
rừng thưa thiếu giọt mưa sa
bèo tan chưa hợp nay đà dở dang .

trách ai đây tại tiếng đàn
cung buồn lỡ nhịp muộn màng mấy thu
rót hồn vào ngỏ lời thư
mực còn tim tím như ru ….tiếng lòng .

VũLệVân

Tờ thư rơi

Tờ thư rơi chỗ em ngồi
Con tim lại mở những lời yêu đương
gỗ đá còn biết vấn vương ?
ngăn chùng tiếng thở để buồng phổi trong
dòng máu nóng ….má em hồng

nhìn quanh nhìn quẩn mênh mông vướng sầu
mặt biển lặng, nước sông sâu
xin đừng khua sóng thay màu nắng trôi

tiếng lòng sao cứ bồi hồi
lời thơ rót mãi như vời bướm hoa
Hương Giang nguồn nước chan hoà
Trăng về toả sáng bao la chân trời

cạn ly nhé chén ruợu mời
chị Hằng e thẹn sáng ngời qua song
bàn tay nhỏ nối tơ hồng
buộc giây chỉ thắm tình nồng ta say

Vũ Lệ Vân

Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2009

Chiều buồn ...........


Chiều buồn gió chở lá về
cành xơ xác rụng lê thê bóng gầy
giật mình hỏi nhỏ mây bay
liệu còn gặp lại mai này hay không ?

mặt biển lặng nhớ mênh mông
nắng còn soi ánh long lanh ….sóng ngầm
bước chân trên cát âm thầm
vô tình ai đã xoá dần dấu xưa

trời đã buồn thêm cơn mưa
rưng rưng mấy ngả rừng thưa vắng người
mặt nước lặng tiếng ru hời
đò còn dang dở chơi vơi ngược dòng

thuyền tình bến đục hay trong
mà triền nước cuốn mênh mông xa bờ
dang tay ôm vội bến mơ
chân chim đuôi mắt …..bơ vơ nẻo về .

tóc dài sợi nhớ lê thê
đừng quên sương sớm thu về buốt vai
ai ơi nhắn gió u hoài
tình thơ cay đắng gửi người.....đêm nay .

Vũ Lệ Vân

Gọi gió về .......


Anh hiện hữu để thấm dòng nước mắt
giọt không màu nhưng cay đắng khôn nguôi
tơ chưa giăng mà rối rắm khung trời
giây chưa buộc đã tách rời đôi ngả

mây đang buồn để mưa rơi tầm tã
gió lang thang con nắng nhạt vội vàng
thu chưa về se lạnh chuyển mùa sang
chưa gặp gỡ mà đã sầu tan vỡ

tóc mây bay bồng bềnh chờ ai đó
hương thơm theo cánh nhạn gọi én về
bàn tay người ve vuốt lạc sông mê
xuân còn đó cúc vàng khoe sắc thắm


sau cơn mơ cánh hồng sương ướt đẵm
bờ vai anh cho em được tưa đầu
đông có về tình vẫn mãi bên nhau
hong ấm lại chôn nỗi sầu muôn thuở

VuLêVân

Nỗi Buồn

Mưa rơi hay nước mắt mình
nhoè trang giấy trắng giật mình người đâu
liệu còn gặp lại kiếp sau
em về gom lá gói sầu chờ anh
sương đêm lạnh gió qua mành
chim khôn lẻ bạn trên cành lẻ loi
ngón tay gầy chiếc nhẫn rơi
nhặt lên đeo lại ..nửa vời thương đau
VũLệVân

Thứ Tư, 11 tháng 3, 2009

Em khóc.....


Em đã khóc khi anh quay lưng bước
linh hồn em hờn tủi suốt đêm thâu
tim trống trải nghe bờ mi nặng trĩu
giọt sầu rơi trong lấp lánh không màu .

Em đã khóc khi thu về lặng lẽ
trong cô đơn trống vắng bóng chiều tàn
vọng giang đầu những giọt mưa nhè nhẹ
thổn thức chìm theo bể muộn sầu mang .

Em đã khóc khi tiếng lòng day dứt
hắt hiu chờ những ước vọng mênh mông
cuộc tình tan vấn vuơng sầu đáy vực
người nhớ người ngầm dậy sóng bên sông

Sao mãi khóc khi hồ thu đã cạn
đáy huyệt sầu gói trọn mảnh hồn em
mây tím khẽ len về chen tiếng thở
con tim buồn dòng máu đỏ buồn thêm.

Vũ Lệ Vân

Thứ Hai, 2 tháng 3, 2009

gợi nhớ


Anh là ai ? giữa hai đầu đỉnh nhớ
gieo thơ sầu chạm nhẹ tiếng lòng tôi
vần nghe quen dường như tiếng gọi mời
của một thuở khung trời đầy hoa nắng

ngưng tiếng thở để giọt buồn bớt nặng
lồng ngực dồn nhè nhẹ tiếng thở than
trời hôm nay man mác gió trên ngàn
gợi nhớ lại cả một trời ký ức.

bình minh chưa chợt giật mình thức giấc
nhìn qua song mây xám vẫn giăng đầy
ước mơ xưa ngày tháng tuổi thơ ngây
đôi chim nhỏ vui say duyên thề ước

rồi lặng lẽ chiếc cầu chim ô thước
trách ai người làm lỗi nhịp chia đôi
khúc nhạc trùng buông lỡ phiếm cung rơi
giòng nước cuốn cuộc đời chia hai ngả .

cơn mưa xa giọt không màu lả tả
Bong bóng trôi tan vỡ xuống cuối ghềnh
lạnh se se con đường cũ vắng tênh
Cành hoa trắng héo dần theo dĩ vãng.

VuLêVan

Nỗi buồn


Nhè nhẹ nỗi buồn len trên tóc mây
vương vướng đắng cay lọt vào khoé mắt
tuổi vừa tròn như mây trời trong mát
gót guốc nào gõ nhịp buổi hè xưa

anh yêu em yêu biết mấy cho vừa
chỉ mong được nắm bàn tay nhỏ bé
đã nhiều lần anh bạo gan khe khẻ
gọi tên người để trao bức thơ xanh

đêm về anh mơ ước giấc mộng lành
cánh thư bé mà lòng anh rộng mở
con tim chân tình tấm lòng bỏ ngỏ
đón em vào với tất cả niềm yêu

mùa hè về phượng vẫn đẹp mỹ miều
rời lớp học em ra đi từ đấy
bức thư tình vẫn còn thơm trang giấy
em đoạn đành bỏ trường lớp chia xa

tiễn em đi quên cả tháng ngày qua
xanh nét mực thư còn hương hoa cỏ
bàng hoàng anh tưởng dáng em đâu đó
mắt anh cay nhoà cả vết tình xưa.
VũLệVân