Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

Phân vân


phân vân

Trời trở gió canh khuya buồn day dứt
Heo may về se lạnh bóng song thưa
Ngọn đèn đêm lặng lẽ giữa giao mùa
Thao thức mãi ánh sao vừa le lói

Đò trên sông sóng đẩy xa nguồn cội
Đáy nông sâu ai biết đục hay trong
Bao cách trở em luôn giữ bên lòng
Ký ức đọng cả một trời thương nhớ

Mới ngày nào gặp nhau còn bỡ ngỡ
Những trang thư e ấp gối mộng mơ
Lời thơ tình trong trắng đọc thẫn thờ
Nhìn chiếc lá me bay mà ngơ ngẩn

Bao năm rồi dòng đời cứ quanh quẩn
do dự hoài nên trở lại bến xưa !?
Nhưng đôi bờ bồi lở bởi cơn mưa
Đường song song đến bao giờ gặp gỡ

giấc mộng chẳng thành đêm về trăn trở
Đuôi mắt hằn sâu nhiều vết chân chim
Bao thu qua đông đến vẫn đi tìm .......
Tiếc nuối mãi thèm bờ vai nồng ấm .

Thugiangvũ



Xuân chờ


 
Xuân chờ

Đêm xuân dài thương người còn đứng đợi
Em bên này mỏi mắt ngắm xuân trôi
Trách ai đây !? ta thở cùng bầu trời
Đường vạn lối chẳng chung một lối rẽ

Xót xa cho cánh mai vàng đơn lẻ
Nở muộn màng gượng gạo đón xuân sang
Đồi thênh thang nghe gió rít trên ngàn
Thông vi vút lả ngọn buồn canh vắng

Tiếng sóng vỗ trên giòng sông tĩnh lặng
Dập dồn hoài con đò nhỏ chơi vơi
Mái chèo khua năm tháng cũng rã rời
Chờ trăng lên đẩy thuyền về đến bến

Chẳng nợ nhau tình cờ sao duyên thắm
Ngàn dậm xa vương vấn nhớ thương hoài
Mộng đi anh một thiên đường tương lai
Cơn mơ nhỏ kéo dài như vô tận

Cành đào tươi vừa vươn mình nở chậm
Chú bướm vờn hoa thỏ thẻ ân tình
Đôi môi khô em trao nụ hoa xinh
Gửi tất cả tình yêu mình trên đấy.

Thugiangvũ