Thứ Hai, 18 tháng 2, 2013



Người xưa đâu .....

Lất phất mưa bay giọt buồn thê thảm
Xứ lạ quê người ảm đạm mù khơi
Chân buốt lạnh con ngõ vắng xa vời
Đời lữ thứ xa quê giăng sầu tủi

Tiếng chuông nào vừa vang vang đầu núi
Ngân dài lên nhớ Thiên Mụ thân thương
Tà áo bay phất phới dưới mái trường
Cái đuôi theo sau tiếng cười khúc khích

Sông Hương ngẩn ngơ niềm vui thoả thích
rủ nhau cùng trốn học ngắm mây trời
Ánh mắt nhìn lòng mộng mị chơi vơi
Anh trao vội lá thư tình nho nhỏ

Bài thơ đó em ép vào tập vở
Vô lớp học , bài chẳng hiểu chi mô
Dạ thơ thẩn nhịp tim đập thẫn thờ
Con chữ thẹn thảo vần mơ e ấp.....

Dòng nuớc trong thuỷ triều dâng cao thấp
Đáy nông sâu nào ai biết tương lai
Ngỡ đời tươi đẹp như nhánh hoa mai
Lồng ngực nóng rộn hồn em bỏ ngỏ

Chim nhạn lạc em chờ người bên nớ
Lệ rưng rưng hạt bụi xót mắt cay
chiều thu rơi gạt lệ ai có hay
Ngày đưa tiễn mưa bay bay góc phố !

Thugiangvũ



Chủ Nhật, 10 tháng 2, 2013

MẸ ơi




MẸ ơi ….


Con chờ mẹ gọi “muối dưa”
Kẻo ba ngày tết cải chua còn “ngồng”
Giao mùa rồi …nhà trống không
Sao mẹ chẳng gọi …trời mông mênh buồn
Mẹ ơi nuớc chẩy về nguồn
tuyết rơi trắng xoá ngập đuờng đi qua
Lạnh se sắt buốt đến da
Chiếc áo len chẳng thiết tha ấm người

Khúc nhạc nào đang chơi vơi
Xa quê nhớ Tết một thời yên vui
giọt nước mắt lặng bùi ngùi
Nhìn lên ảnh Mẹ một trời đau thương
Trầm nhang thơm khói toả hương
Còn đâu một thuở thiên đường tuổi thơ
Bao gian khó không xoá mờ
Niệm xưa đẹp mãi bên bờ tình yêu
Mái gia đình bếp lửa chiều
Bát cơm canh cá tiếng diều vang xa
Thoáng như tiếng gọi của cha
“Vào bếp phụ mẹ ….nhởn nha học bài “…….

Thu giang vũ
 


 
 

 

 

Thứ Hai, 4 tháng 2, 2013

Nhớ tết quê nhà





Nhớ tết quê nhà

Nụ đào hồng vươn mình trong nắng
Cánh mai vàng vội nở đón xuân
Ta nắm tay nhau để tình gần
Và lặng yên nghe em thỏ thẻ

Tết lại đến như bao thế hệ
tình chúng mình vẫn thế vui chung
Chẳng khác chi nếm miếng mứt gừng
Cay nhưng ngọt đậm tình yêu lắm

Quả dứa chua vẫn còn thấm đẫm
Ướp đường dẻo hương vị quê hương
trái dưa hấu sự tích còn thương
Mứt sen trần va ni thơm phức

Câu đối đỏ nhớ câu chúc phúc
Bánh chưng xanh ghém củ dưa hành
Quả bưởi thơm vỏ đẹp tươi xanh
Dây pháo đỏ nổ dòn trên phố

Mắt em thơ vui cười rạng rỡ
Nén nhang trầm nghi ngút khói say
Xin tổ tiên phúc lộc năm này
Tiền như nước đong đầy nhà cửa .

Thugiangvũ.



Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2013

Cánh én lạc




Cánh én lạc vẫn mong mùa xuân thắm

Muốn hợp bầy tìm tổ ấm năm xưa

Cánh rừng thưa ngại cơn gió lạnh lùa

Nụ khép nép chờ cơn mưa tươi mát

Chồi non nớt hương thơm còn man mác

Ong bướm vờn tan tác gió lung lay

Cơn bão to thổi nát cánh hoa gầy

Vết sẹo cũ vẫn còn đầy dĩ vãng

Lòng biển sâu giấu nỗi sầu lãng đãng

Mặt nước trong nhưng đậm nét ưu tư

Trang giấy trắng làm sao trải ngôn từ

của một thuở dại khờ chờ xuân đến

Ấp kỷ niệm đêm dài ngồi cạn chén

giọt đắng cay dường nghẹn cả buồng tim

Mi mắt đỏ nhìn con phố im lìm

Chỉ tiếng nấc hoà dòng sầu lên tiếng .

Thugiangvũ



Thứ Bảy, 2 tháng 2, 2013

Bài thơ dang dở



Gửi đến anh bài thơ dang dở
Mực xanh màu như thuở còn yêu
Xuân về xứ lạ bao chiều
Quê xa thương mãi cánh diều trên đê

Trải dòng sầu tiếp theo trang giấy
Quê hương ơi ……đã mấy xuân rồi
Nhớ ai nghe dạ bồi hồi
Sáo xưa dìu dặt ru hời lòng đau

Chậu mai vàng có còn nở rộ
Cành đào tươi hé nụ xuân hồng
Anh còn truớc ngõ chờ mong !?
Nụ hôn trong nắng ấm nồng tóc mây

Kỷ niệm đầy vẫn trong trí nhớ
Thao thức hoài bỡ ngỡ trong mơ
Nhện buồn giăng sợi tơ chờ
Đèn khuya hiu hắt lặng lờ canh thâu

Đối gương nhìn bóng mình đơn lẻ
Chiếc trâm cài nhè nhẹ đã rơi
Trăng còn hay khuất sau đồi
Màn đêm bao phủ tối màu đêm xuân !

Thugiangvũ

Thơ

Thơ

Thơ dang dở thơ buồn hết ý
Tình dở dang cạn nghĩ thôi đành...
Giây tơ sao quá mỏng manh
Duyên vừa gặp gỡ nợ dành kiếp sau
Thơ lãng mạn dòng sầu day dứt
Tình với tình lắm lúc trái ngang
Bọt bèo hợp sóng vỗ tan
Thu đi đông lại muộn màng xuân trôi.......

Thugiangvũ

Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013

Xuân chờ nắng hạ


Xuân chờ nắng hạ

xuân vừa sang hoa vàng chờ nắng hạ
Vườn cải trổ bông nụ biếc một màu
Em tần ngần đứng lặng cuối sân sau
Hương ngày cũ vẫn còn đau tiềm thức

Cơn gió thoảng chợt bàng hoàng tỉnh giấc
Nhìn mây trôi lờ lững trắng khung trời
Bóng người đây mà tưởng như xa xôi
Cánh cửa khép hững hờ không mời gọi

Nhớ ngày xưa chiều nao trên bến đợi
Trời bâng khuâng lất phất giọt mưa bay
mượn tà áo vẫy ngọn bút tỏ bày
Nỗi lòng mình lá thư xinh nho nhỏ

Cánh nhạn bay cũng bắt đầu làm tổ
"Đất Việt mai sau" hẹn nối mãi ân tình
Có ngờ đâu cơn bão nổi điêu linh
Nên thổi mất dấu trung trinh một thoáng

Con phố cũ ngọn đèn đường ta thán
Ánh sáng mờ chẳng rõ lối đi xưa
Xuân có đến cánh mai nở cũng vừa
Đủ để thấy rừng thưa chờ nắng hạ .

Thugiangvũ