Thứ Ba, 4 tháng 12, 2012

Nhớ về phố nhỏ



Nhớ về phố nhỏ

Đông về giọt nhớ mông lung
Làm sao quên đuọc tuổi hồng năm xưa
thương những ngày anh đón đưa
Chuông tan học đổ mới vừa vang vang

Cặp vở xếp thật vội vàng
Mắt liền dáo dác bên đàng tìm ai
Theo sau chiếc bóng in dài
Cái đuôi lẽo đẽo vẫn mài miệt theo

Đường về dốc đá cheo leo
Rong rêu trơn trợt phố nghèo bên nhau
Em đi trước anh theo sau
Mắt nai ngơ ngác nắng mầu vàng tươi

Ai ngờ trời lại đổi đời
Chia tay phố vắng bồi hồi tiễn đưa
Anh đi đêm ấy giao mùa
Mai đào còn nụ gió lùa tả tơi

Gặp lại lòng vẫn bồi hồi
Nhìn nhau chẳng biết nói lời chi đây
Nghẹn ngào bao việc đổi thay
Bên ni bên nớ trả vay chuyện tình

Trải dòng thơ cũ lung linh
Mở trang lưu bút ủ hình bóng nhau
Xem như nuớc chẩy qua cầu
rưng rưng mây ngả liễu rầu canh khuya .

Thugiangvũ



Niệm khúc




Niệm khúc

Cơn mưa rơi chiều thu nghe tí tách
Lẫn giọt buồn như trách oán than van
Ngày không nắng nghe tiếng dế thở than
Hoà gió lạnh thông reo vi vút thổi

Bao năm qua sống cuộc đời trôi nổi
Xứ lạ quê người thay đổi bao năm
Nhớ người xưa đêm nhìn ánh trăng rằm
Soi bóng lẻ tủi phận mình lạc bước

Giây tơ dài em nối hoài chẳng đuọc
Thuyền trên sông sóng nguợc cứ bềnh bồng
Chiếc lá vàng héo úa bay mênh mông
Tàn rữa nát chờ đông ai hay biết

Ký ức còn in niềm yêu tha thiết
Dấu chân chim đuôi mắt vết thâm sâu
Em đổ thừa chỉ tại giọt mưa ngâu
cơn lốc nhẹ tóc em màu thay bạc

Vẳng đâu đây cánh chim vừa thất lạc
Hót than van như nhạc khúc ru sầu
Dỏ dang rồi đừng quay lại nhìn nhau
Niệm khúc cuối đuờng mòn không lối rẽ.

Thugiangvũ

Huế của ta



Huế của ta


Huế của ta vẫn như thời xưa đó.
Vẫn mơ màng chiếc nón lá che nghiêng
Tá áo trắng phất phới cửa chuà thiêng
Chuông Thiên Mụ ngân vang giòng sông biếc


Huế của ta vẫn muôn đời tha thiết
Thành nội buồn da diết nhớ thương anh
Thôn Vỹ dạ chim còn hót trên cành
Đợi ai về
ru mơ vòng tay nhỏ


Huế của ta lòng người luôn mở ngỏ
Chợ Đông Ba nô nức ngọt tiếng chào
Mái chèo khua nhịp giọng hò cất cao
Thảnh thót vang xa nghẹn ngào đêm vắng


Huế của ta muôn ngàn đời trầm lặng
ấp hương nồng trong giá rét đông sang
Trăng soi bóng thành vua như rộn ràng
Ký ức ghi thời vàng son oanh liệt


Anh đi mô chẳng tin về ai biết
Cầu Tràng Tiền nhịp sóng nhẹ nhấp nhô
Mặt nước sầu đáy động em vẫn chờ
Cánh nhạn bay mơ hồ mù suơng khói !

Thugiangvũ

Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2012

Chẳng là mơ

Chẳng Là Mơ

Cạn ly trả nợ tang bồng
Dạo chân quay bước trọn vòng nhân gian
Sao còn luẩn quẩn xoay ngang
Tưởng xuôi hoá ngược đò hoang mang chờ

Ta về tìm lại bến mơ
Trăm năm gối mộng tình thơ trao người
Môi tươi tròn đóa hoa cười
Vô ưu lòng thấy qua rồi nỗi đau

Đường đời ta dắt dìu nhau
Lau khô khóe mắt vùi sâu tủi hờn
Mơ ngày nắng hạn mưa tuôn
Khơi dòng nuớc mát suối nguồn tình yêu

Khổ đau-hy vọng đã nhiều
Buồn-vui trả hết bao điều đắng cay
Ta còn nhau những vòng tay
Trầu cau dẫn lối tình hai mái đầu.

Thugiangvũ


Mơ mẹ về


Mơ Mẹ về



Chuông giáo đường vang vang rộn rã
Dậy đi con, đi lễ cha chờ
Tóc dài Mẹ thắt bím cho
Chiếc nơ hồng nhỏ buộc hờ cái đuôi


Vạt áo dài Mẹ vừa " là' đó ( là :ủi)
Cùng một màu đo đỏ đuôi xinh
Mẹ con như bóng với hình
Mỉm cười cha bảo : trông xinh lắm rồi


tiếng gió gào giật mình thức giấc
Mất Mẹ rồi..... tiếng nấc ...
hương xưa
Trời buồn đang chuyển cơn mưa
Giọt thương giọt nhớ giọt vừa mặn môi


Sầu giăng giăng đầy căn phòng trống
Bình tro còn thoáng bóng mẹ thương
Bàn tay Mẹ ủ vấn vuơng
Nay còn đâu nữa
xứ người quê xa


Tình mẫu từ nuôi con khôn lớn
Dẫn dắt con khi chớm ra đời
Vượt bao gian khổ không nguôi
Lời ru từ ái ,....
Mãi còn trong con !



Thugiangvũ

Mơ xuân





Xuân vẫn đến anh ơi ngoài đầu ngõ
Mơ đi anh
một sớm chớm xuân về
Nỗi vui này hãy giữ trong cơn mê
Đừng thức giấc ôm nỗi sầu cô quạnh

Nắng lên ấm
xua tan vùng tuyết lạnh
Nụ đào hồng trau chuốt cánh hoa xinh
Cành mai tươi vừa nở từ quê mình
Tà áo mới em gói tình trong đó

Mưa xuân đang rơi,
rơi từng giọt nhỏ
Mộng vỡ tan .....chỉ tiếng gió thét gào
Nghe quốc gọi , lòng bỗng buồn nôn nao
Đêm xuân hẹn ngày mai trời lại sáng

Thugiangvũ

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2012

Đường Xa Mưa Nắng


Vẫn thấy em bên đời mỏi mệt
nhưng nụ cười mãi đậu trên môi
mùa thu nở bên ngàn lá chết
đường em xa lòng vẫn bồi hồi

Vẫn thấy em câu thơ thơm ngọt
như nụ hôn chưa gửi ngày nào
hạt sương rụng trôi đời bèo bọt
anh phương này thức với chiêm bao

Vẫn thấy em ngẩn ngơ khung cửa
mộng một thời vỗ cánh về đâu
nghe từng đêm rét, thôi lần lựa
đễ nặng mùa xưa một gánh sầu

  
Tặng
Thu Giang Vũ