Thứ Năm, 26 tháng 11, 2009

buồn chi anh



Buồn chi anh để giọt sầu cô quạnh
Nghĩ về em cho chăn lạnh gối đơn
Xót xa gì giọt tủi giọt hờn
Vương vấn mãi mỗi đêm về thao thức

Tình lên cao lòng càng thêm ray rứt
Lá đang rơi nhành ngơ ngác ngó theo
Thu vừa về con ngõ vắng tiêu điều
Vọng xa đưa tiếng chim chiều buồn tẻ

Lời thơ rơi như tiếng lòng chia sẻ
Hoa Quỳnh thơm vội nở rồi sớm tàn
Cúc giao mùa tím đậm cũng ly tan
Rời cánh mỏng nhụy tàn theo năm tháng .

Chiều chưa đi đã chờ con nắng sáng
Giữ trung trinh chân bước mãi theo anh
Nghĩa cao đầy hương sen mát lá xanh
Bùn lấm tấm vẫn thơm màu trong trắng
.

thugiangvũ

Chẳng hẹn


Anh ra đi từ mùa thu trước
Chẳng hẹn về tha thiết thu sau
Heo may gió rít trên cầu
Tóc mây rối sợi vẫn sầu hương xưa

Mưa sớm lạnh thấm bờ vai mỏng
Tà áo bay Hy vọng gặp ai
Xót xa tiếng vạc đêm dài
Nhớ vòng tay ấm …. u hoài lẻ loi

Chân núi mờ rong rêu phủ kín
giòng sông còn tim tím sương thu
Bài thơ dang dở ngôn từ
Vấn vương chiếc lá buồn ru ….lỡ làng

TGV 

Thứ Năm, 19 tháng 11, 2009

Mật ngọt thơ em


Thơ em chẳng đổ mật vào
Chẳng vờn ong bướm chẳng rào giậu thưa
Thu mơ theo gió đong đưa
Quỳnh thơm nhẹ thoảng đêm mưa nhớ nhà

Trúc buồn lả ngọn la đà
Heo may se lạnh thiết tha ru vời
Nỗi sầu lòng lặng chơi vơi
Rưng rưng nặng gánh cõi đời tha hương

Thức thao biết mấy đêm trường
Gặp nhau đôi lúc vấn vương suốt đời
Chi bằng thả cánh bèo trôi
Bâng khuâng chỉ để đầy vơi tấc lòng

Sóng khua mặt nước mênh mông
Trăng khuya soi bóng bềnh bồng rồi tan
Cung đàn lỡ phiếm muộn màng
Ước ao trút cạn hoang mang kiếp này

Cảm ơn người chút tình say
Tri âm san sẻ vơi đầy .....hương quê
Luyến lưu tìm một lối về
Gửi người ngàn dậm sơn khê chập chùng .


Thugiangvũ

Tàn thu ...anh có biết


Thu tàn người có biết không
Buồn nhìn ngọn sóng vỗ lòng chơi vơi
Đôi môi khép vội nụ cười
Tái tê dồn dập hoa tươi nát nhàu

Bềnh bồng con nước trôi mau
Đò xưa bến cũ chờ nhau làm gì
Tiếc chi đông lạnh xuân thì
Tháng mười ai nhớ còn ghi chút tình

Chiều buồn nhặt cánh hồng xinh
Xót xa héo úa ai nhìn ....thương cho
Đời trôi như một giấc mơ
Miền xa xứ lạnh tàn thu hững hờ

Hạt mưa rơi xám mây mờ

Rong rêu phủ kín trời thơ dốc mòn
Viên đá cuội lạnh hơi sương
Bên nhau chia sớt vấn vương chút tình

Riêng em bóng lẻ bên mình
Cành xưa ngơ ngác cũng đành chia xa
Còn đâu một giấc mơ hoa
Ngược xuôi khắp nẻo phôi pha ….đông về


TGV

Buồn thu


Trời thu con sáo sổ lồng
Vườn hồng cũng nhạt buồn thiu thu về
Giăng giăng mây tím sơn khê
Vi vu gió nhẹ tóc thề còn thương

Trời thu lạnh trút vấn vương
Ôm vòng tay nhớ đến người yêu xưa
Mây buồn chuyển gió thu mưa
Rưng rưng mấy ngả bóng vừa tàn thu

Trời chiều che áng sương mù
Xa xôi muôn dặm tình thư lỡ làng
Buồn thu qua chuyến đò ngang
Bước đi một bước bẽ bàng ai hay !

Bâng khuâng nghe ngọn trúc lay
Ngỡ ngàng tình đã xa tay ngoài tầm
Gạt dòng lệ khóc âm thầm
Bài thơ thương nhớ đành lòng dở dang
.

Thứ Hai, 16 tháng 11, 2009

Sợi buồn


Lời thề còn đó trao nhau
Anh đi để lại giọt sầu cho em
Khung trời xa lạ chưa quen
trách ai chẳng nhớ bên thềm ngõ xưa

Mùa thu lá cũng mới vừa
rụng rơi hoang vắng rừng thưa nhớ người
đại dương buồn sóng chơi vơi
còn đây những buổi chiều rơi lạc loài

lòng sao trăm mối u hoài
ngàn trùng xa cách ….ôm dài nỗi đau
cành hoa mưa đổ nát nhàu
lời thơ đã cạn phai màu mực xanh

gió đùa hạt nắng mong manh
sợi buồn chiếc lá bay nhanh úa rồi
nhớ ai trong dạ bồi hồi
sơn khê xa tắp biết người nơi đâu .

VTG

Đông về


Đông về ngày ngắn đêm dài
Giòng sông uốn khúc mơ hoài tri âm
Quê hương xa nối tình gần
Thu qua trải lá vàng sân ngậm ngùi

Bước chân lữ thứ chơi vơi
Nhớ về quê cũ buồn ơi là buồn
Sóng sầu nhìn mạch nước tuôn
Đáy sâu cũng vẫn là nguồn tình yêu

Mẹ ru con đủ trăm điều
À ơi ngọt khúc sáo diều quê Cha
Lúa non thoang thoảng hương xa
Ngọc ngà dòng sữa đậm đà tình con

Giọt nước mắt Mẹ hao mòn
Chảy xuôi ......Thấm đẫm lưng còng , tóc phai
Đời còn lại tiếng thở dài
run run tựa cửa .....hôm mai khóc thầm

Mẹ như ngọn nến sáng trong
Sưởi con đêm lạnh , rót tình mẫu thân
Lòng Mẹ ấm ...nhớ bâng khuâng
thiếu mầu mắt Mẹ trầm buồn hương xưa .

TGV

Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2009

Đông về thương ai


Mùa đông về thương hoa với lá
Tuyết rơi đầy trắng cả mặt sông
Lối đi trơn truợt bập bồng

Xa quê lữ thứ vẫn mong ngày về

Nhìn con tàu trên ngàn lớp sóng
Nhấp nhô hoài dồn rối tơ vương
Đò còn xa mãi trùng dương
Chờ trăm bến nước tội vương kiếp người

Cánh thư rầu màn đêm lặng lẽ
Trải lòng mình chia sẻ niềm đau
Nào ngờ thơ gợi nỗi sầu
Tương tư thương mối duyên đầu dở dang

Quê hương xa với hoài chẳng tới
Trên lối xưa đã lỗi ước thề
Tóc dài theo gió lê thê
Làm sao tìm lại lời thề năm nao !

TGV