Thứ Ba, 14 tháng 4, 2009

Áng thơ rơi



Chỉ là một áng thơ rơi
thế mà mang cuộc tình trôi lỡ làng
xa rồi sầu vẫn hoang mang
bên giòng sông cũ lá vàng vừa rơi

thuyền trên sóng vỗ xa vời
bến còn đứng đấy đợi người thiên thu
đêm buồn trăng khuyết lời thư
chân trời xa tắp mây mù lối xưa

chia tay nhau dưới thu mưa
rưng rưng sương sớm ai đưa em về
nụ hôn còn chút đê mê
giăng giăng bóng ngả sơn khê lạnh lùng .

nhìn xa rặng núi mông lung
gió buồn se lạnh bên khung cửa sầu
mặt nước ngầm đáy sông sâu
sóng nhè nhẹ vỗ nát màu tình trôi .


Vũ LệVân

Chơi vơi



Chiều buồn nghe gió lao xao
người đâu chẳng thấy nao nao tấc lòng
hương xưa còn đó hay không ?
nắng hè đã tắt bên sông mất rồi

mở trang thư cũ bồi hồi
nhìn màu mực tím chơi vơi nỗi sầu
trang thơ còn đọng mưa ngâu
nên con chữ nhạt nát nhàu…nhớ ai

bờ xa bến nước in dài
bóng người ngày đó …. u hoài xót xa
chiếc cầu duyên thắm chưa qua
nửa còn cách trở nửa xa cuộc tình

thuyền trên sóng nước lênh đênh
một giòng sông nhỏ ngăn chia đôi bờ
cho em trở lại bến mơ
để em viết nốt dòng thơ lỡ làng

đổi dời một chuyến sang ngang
mà em là chiếc thuyền nan giữa giòng
đục trong cùng một đáy sông
chờ nhau chi nữa ….mênh mông dõi sầu !


VũLệVân