Thứ Hai, 20 tháng 10, 2008

Vắng Anh


Anh đi rồi căn phòng sao trống trải
tấm chăn chung ôm gối lẻ hằng đêm
điệu nhạc nào se sẻ rót buồn thêm
nghe tiếng gió lạnh lùng đêm thao thức

Anh đi rồi cơn mưa dài không dứt
giọt rơi rơi thấm lạnh cánh hoa tàn
chiếc lá nào hờ hững nhớ mênh mang
mây ngan ngát trở một màu trắng xám

Anh đi rồi tháng ngày nghe lạ lẫm
đêm chờ ngày , ngày bóng ngả lê thê
lòng thầm mơ, theo tiếng nhạn xa
về
canh thâu đọng giọt sầu lên mắt biếc

Anh đi rồi nghe lòng mình luyến tiếc
ngọn đèn khuya thương nhớ bóng hình ai
dòng chữ run thơ thấm đẫm u hoài
trang giấy trắng tím màu chiều thu vắng .

Anh đi rồi khu vườn im thiếu nắng
nhành cây khô ngơ ngác đứng bơ vơ
sân nhà ai sương rụng nỗi vật vờ
phương trời ấy hỏi người ơi có biết
.


VũLệVân


Không có nhận xét nào: