Thứ Tư, 2 tháng 7, 2008

Bâng Khuâng


Hè về con nắng phất phơ
gắt gay cỏ úa hoa khô héo màu
nhạn buồn lạc cánh nơi đâu
có còn mang lá thư sầu về không
cuộc tình sao mãi long đong
biết đâu bờ bến mà trông người về
trách ai để lỗi hẹn thề
giật mình mới biết tỉnh mê lạc rồi

đèn khuya thao thức rã rời
trở trăn day dứt bồi hồi sớm mai
thức chi cho uổng canh dài
trầm tư u uẩn để hoài xuân qua
lá thay màu mái tóc hoa
chân chim đuôi mắt , oằn vai gánh sầu.
VuLeVan

Không có nhận xét nào: