Thứ Hai, 26 tháng 5, 2008

Hẹn người



thơ không chải mà sao óng mượt
Làm lòng ai đứt đoạn rối bời
Đêm về sợ tiếng mưa rơi
Thao thao thức thức nhớ người phương xa.
cuốc kêu vọng nhớ quê nhà
giật mình tính lại đã ngoài tầm tay
buồn thay số kiếp lưu đầy
biết bao giờ được xum vầy như xưa
tiếng Mẹ ru nắng sớm trưa
hàng Cau đưa đẩy gió vừa lên cao
ngọn mía ghim mới hôm nào
nay chồi gốc ngọt dâng trào hương quê
thì thầm trăng rủ sao về
để ta ngồi dưới rặng tre đầu làng
tay trong tay chút mơ màng
cùng nhau thề thốt , hẹn chàng kiếp sau .

Không có nhận xét nào: