Thứ Tư, 5 tháng 11, 2008

Mùa Đông Cô Đơn


Tiếc chi sợi nắng mong manh
sợ sương thu đến buốt cành hoa lê
thương nhau cũng một lối về
sao anh nỡ lạc bến mê lỡ làng
đò ngang cách trở quan san
đường đi ngõ đến muộn màng thu qua
sóng rì rào giấc mơ hoa
giật mình tỉnh dậy người xa chân trời
đông về sớm hạt tuyết rơi
lạnh lùng gối chiếc chơi vơi hao gầy
thuyền em tấp bến sông mây
mái chèo khua nhịp chở đầy gió hoang
một mình đếm bước lang thang
nghe heo may đến ngỡ ngàng tương tư
hôm nay trời lắm sương mù
tuyết tan theo gió như ru giọt sầu .
VũLệVân

Không có nhận xét nào: