Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2008

Thao Thức

Thao thức hoài trách đêm dài không ngủ
đếm canh khuya mong đuổi những cơn sầu
dĩ vãng còn ẩn hiện suốt đêm thâu
thương kỷ niệm của một thời áo trắng

nhịp guốc môc gõ đều sân trường vắng
tóc mây bay theo gió lộng muôn chiều
tà áo ai vờn bóng quẩn như thêu
đẹp biết mấy màu trời trong xanh biếc

nón bài thơ che nghiêng nghiêng mắt liếc
nụ cười duyên e ấp mộng ban đầu
lưu bút nào ghi tình nghĩa thâm sâu
cành hoa ép trung trinh tươi trang giấy

bốn mùa qua đậm dần tình đôi lứa
Xuân về mai cánh nhỏ đẹp màu tươi
hạ qua mau hồng nở rộ môi cười
thu về chậm lá vàng tô màu áo

rồi ngày tháng đường đời ta tiếp nối
em sang ngang anh thoả chí tang bồng
cả bầu trời rộng lớn thật mênh mông
có ai nghĩ trên hai đầu nỗi nhớ

buồn duyên phận với bao điều trắc trở
thiếu phụ chờ nghe gió thổi qua song
anh về đây bao nuối tiếc trong lòng
gói dĩ vãng u hoài tình muôn thuở
Vũ Lệ Vân

Không có nhận xét nào: