Chủ Nhật, 9 tháng 11, 2008

Bỏ ngỏ

hoa tuyết trắng giăng đầy trời nắng mới
hạt long lanh toả ánh sáng nhiệm màu
đẹp làm sao đôi mắt lặng nhìn nhau
thầm nhắc lại câu yêu đương
bỏ ngỏ

cớ sao anh còn ngại ngùng chưa tỏ
hay e mây sợ gió, giọt mưa ngâu
bởi đôi ta đã ý hợp tâm đầu
thì giang khúc sông Hồng thêm màu áo .

thu đi rồi trôi qua trong hư ảo
luỹ tre xanh đang lãng mạn đong đưa
kề vai nhau ta núp dưới bóng dừa
nghe tiếng sáo dặt dìu quê ta đó .

tay trong tay dìu nhau trong tiếng thở
trở lại quê ôn dĩ vãng một thời
mắt nai vàng con suối đẹp trùng khơi
hoa cau thoảng hương đưa thơm ngan ngát .

giòng sông Mẹ nước trong veo xanh mát
ngọt ân tình mùa lúa mạ reo vui
đàn trẻ thơ ca vang khúc yêu đời
yêu nhau mãi thắm đượm tình xuân mới


VũLê vân

Không có nhận xét nào: