Thứ Hai, 29 tháng 6, 2009

Cánh hoa xưa



Chiếc cặp xưa em hãy còn giữ kỹ
Thời gian trôi đã bạc trắng đổi màu
Mái tóc mây cũng lặng lẽ thay nhau
Nhưng kỷ niệm vẫn còn đầy trang giấy

Cành hoa Lan anh trao em ngày ấy
Nép mình trong quyển lưu bút xanh xanh
Cánh Phượng hồng em vẫn giữ an lành
Không gợn chút bợn nhơ bên trang vở

Nhắc lại chi để thêm sầu nhung nhớ
Vạt áo xưa , nay nhạt cũ lắm rồi
Mà sao lòng dường như thấy chơi vơi
Nồng nụ hôn say sưa vương tà áo

Giòng sông xưa nước gợn sầu áo não
Đáy ru buồn cứ thăm thẳm in sâu
Bóng dáng người chia tay đã từ lâu
Hương xưa mãi trong lòng nhau muôn thuở .

vuLệVân

Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2009

Tiếng gọi bên hè



Tiếng ai vừa gọi bên hè
Vi vu gió nhẹ tóc thề bay bay
Thẹn thuồng chiếc nón nghiêng vai
Làm sao che nổi cả hai má hồng

Con tim lỗi nhịp phập phồng
dường như vờn nhẹ trong lòng sông trôi
Hình như người đã ru vời
Cầu trên lối nhỏ chẳng mời cũng qua

Lục Bình dưới nắng chan hoà
trổ hoa tim tím như hoà niềm vui
Từng cụm nhỏ đẹp nụ cười
Chiều thu nắng nhẹ mưa rơi chiếc hài

Hương giang nước chảy thương ai
Chiếc cầu tre nhỏ nhịp dài chờ em
Mốt mai em bước qua thềm
Đong đưa vạt áo vai mềm theo anh

vũLệVân

Thứ Tư, 24 tháng 6, 2009

Đoá huỳnh Tiên




“Đã từ lâu em không về đây nữa”
Cành huỳnh tiên cũng héo úa cuống khô
Nằm qụanh hiu bên góc bếp ơ thờ
Lời thơ cũ tưởng chừng quên dĩ vãng

Chiều hôm nay mây buồn bay lãng đãng
Hè vừa đến chợt nhớ đoá Huỳnh Tiên
Cánh hoa xưa còn nở rộ bên thềm
Nghe đau xót thương dáng người ngày ấy

Chẳng phải anh nhặt về rồi vứt đấy
Hay tại em Thiên lý chẳng hữu duyên
Để trong nhau xa vắng trút ưu phiền
Mà cả hai đêm về ôm nỗi nhớ

Trời vần vũ quay cuồng theo con gió
Cơn mưa rào như nặng hạt trút nhanh
Lá xa cành trong khi hãy còn xanh
Mình cũng thế cuộc đời không lối thoát

Hoàng hôn tắt giọt sầu nghe tan tác
Dáng Huỳnh tiên còn gợi nhớ mênh mông
Chút hương xưa còn man mát trong phòng
Cám ơn người , một chút tình … tri kỷ .

VuLệVân

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2009

Đơn lẻ



Cô phòng se lạnh gối chăn đơn
Từng giọt mưa rơi với tủi hờn
Nhìn qua khung cửa màn đêm tối
Ôm vòng tay nhỏ nhớ thương hơn

Em ở phương này anh ở đâu
Mà căn gác lạnh vẩn vơ sầu
Thương anh trăn trở năm canh vắng
Quốc vọng đau lòng xót cho nhau

Tóc thề em chẳng xõa ngang vai
Còn đâu lược giắt với hoa cài
Đôi vai gánh nặng đời cơm áo
Cánh vạc hao gầy thiếu bóng ai

Chim non chiêm chiếp đợi Cha về
Bữa rau bữa cháo dạ tái tê
Giăng giăng mây tím chân trời ấy
nẻo về sao lắm nỗi nhiêu khê

Tình nghĩa trong ta vẫn đong đầy
Gửi người ngàn dậm gió mưa bay
dù trời còn nhiều cơn bão tố
Em vẫn trung trinh với tháng ngày .
Vũ Lệ Vân

giăng tơ


Sợi tơ mỏng em vừa giăng mối
Ngọn gió đùa lơi lả vương vương
Ai vừa vướng để mây thương
Vàng trong nắng sáng thơm hương ngọt ngào

Lời thơ sao đậm đà như mật
Rót chút tình khúc nhạc xuân vui
tiếng lòng bỗng thấy chơi vơi
Nắng hồng đôi má như vời hè sang

Tiếng chân ai lang thang đếm bước
Mà tim mình dồn dập chẳng an
Trách người còn đứng bên đàng
Về đây cùng ngắm tràng vàng đêm đêm

Mặt sông lặng nước trôi êm
Long lanh mặt nước bên thềm ru mơ .


VũLệVân

Thứ Năm, 18 tháng 6, 2009

Giọt buồn


Trách ai hờ hững để giọt buồn
Vô Tình lặng lẽ gói niềm thương
Vào trong mái tóc hương nhung nhớ
Nên mỗi chiều về cứ vấn vương

Đã trót trao ai nửa mảnh đời
Đại dương giục giã sóng chơi vơi
Trăng trong soi bóng ngồi đơn lẻ
Nghe gió bên thềm tiếng hạc rơi

Nỡ nào đánh mất cả niềm tin
Hãy tỏ cùng nhau một chút tình
Lời thư theo gió bay xa vắng
Gửi vội đôi dòng nét chữ xinh

Ngửa đôi tay nhỏ hứng giọt sầu
Thềm hoa sao lạnh ngại mưa ngâu
Rừng thưa cành lá rơi xào xạc
Vẳng tiếng nhạc chùng rót đêm thâu .
VũLệVân

Lời cám ơn



Cám ơn người những lời tình
Bay theo cơn gió hương Quỳnh say mê
Đêm nay trăng sáng đầu hè
Thẹn thuồng e ngại gió về bay đi


Tiếc gì một chút tình si
Chia đi đừng để đến khi chiều tà
Nắng tàn Phượng cũng nhạt nhoà
Cơn mưa bong bóng vỡ oà tiếc nhau

VũLệVân

Trường xưa



Chiều nắng hạ em âm thầm đếm bước
Con đường xưa thương lắm lá Me bay
Nón nghiêng nghiêng e ấp bờ vai gầy
Nhịp guốc gõ nhẹ nhàng trên đường phố

Tá áo lụa đẹp eo thon muôn thuỏ
Tóc em bay theo gió lộng muôn chiều
Anh theo sau nhanh nhẹn thật đáng yêu
Như cái đuôi một ngày trời trong sáng

Bức thư tình cứ vờn nhau thấp thoáng
Cánh bướm nào liếc vội đoá hoa thơm
Bốn mùa qua Xuân lại cứ chờn vờn
Tình thắm mãi như vườn hồng mầu sắc

Theo dòng đời chia tay không thắc mắc
Chẳng tại em và cũng chẳng tại anh
Để chiều thu nhìn chiếc lá xa cành
Chợt nỗi buồn len tâm tư trống vắng

Trường xưa đây qua bao mùa mưa nắng
Gốc Phượng già hoa vẫn đỏ sân trường
Lớp học xưa vẫn thế sao vấn vương
Tìm người cũ ….chỉ tiếng ve rời rã .

chẳng muốn khóc mà dòng sầu lả tả
Tiếc thương nhau kỷ niệm cũ qua rồi
Lặng lẽ buồn đời như cánh hoa trôi
Theo mặt nước chút bọt bèo tan biến .

VũLệVân

Thứ Năm, 11 tháng 6, 2009

Cánh thư rơi



Gió lên chiếc lá bay vèo
Nắng theo vờn mãi rớt vào tay em
Nét bút mực chữ thân quen
Đọc đi đọc lại như men say tình

Thẹn thuồng vội giấu bên mình
Con tim nhịp đập như rình cánh thư
rộn ràng len giữa trang thơ
Bừng đôi má thắm mộng mơ tuổi hồng

Đôi tay nhỏ mái tóc bồng
Rối ren chẳng biết mở lòng hay không
Cho em gỡ mối tơ vòng
Đừng than thở nữa chiều tàn tiếc nhau

Giây trầu xanh mát buồng cau
Tô thêm vôi đỏ thắm màu môi ta
Trăng sáng soi một mái nhà
Chung đường đôi bóng mặn mà đêm đêm .


VũLệVân

Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2009

Lẻ bạn


Đêm hè tìm áng mây vương
Anh đi đâu để vấn vương canh dài
Em ngồi mong ánh sao mai
Sương tan nguyệt lặn đôi vai nhỏ chờ

Con chim lẻ bạn bơ vơ
Hương xưa còn đó người thơ hững hờ
Anh như con gió ru mơ
Đong đưa cành liễu gọi bờ dâu xanh

Rừng thưa lá rụng xa cành
Cô phòng đơn chiếc bên mành song thưa
Trời buồn cũng đã như vừa
Se se trút lạnh giao mùa Đông sang

Rưng rưng bóng ngả đêm tàn
Tóc dài trâm gẫy bàng hoàng tiếc thu
Sơn khê sau đám sương mù
Lời thề theo gió tình thư nhạt rồi .



Vũ Lệ Vân

Thứ Năm, 4 tháng 6, 2009

Em không muốn hỏi


Không muốn hỏi nhưng lòng sao thắc mắc
để bâng khuâng khi bóng ngả chiều tà
rồi thẫn thờ ngơ ngẩn lúc chia xa
dồn thương nhớ âm thầm đêm thao thức

Sao chẳng nói cứ để lòng ray rứt
Trút tâm tư chia sẻ những đau thương
Mà thực tế đôi khi lắm đoạn trường
bờ vai nhỏ vẫn còn cần hơi ấm

Sao chẳng nói vợi sầu trong đêm vắng
Âm thầm buồn vương vấn xuống ly bôi
hờn giận đời tưởng là chút tình hời
mà con tim luôn nồng hương say đắm

nói đi anh dù một lời cay đắng
cũng đủ làm dịu bớt nỗi cô đơn
thời gian qua luôn để lại tủi hờn
Xuân sẽ tàn và hạ về trong tiếc nuối.

VũLệVân

Thơ em là dòng sầu



Tưởng rằng anh đợi thiên thu
Chỉ vài đêm ngắn tình thư gửi mình
Chỉ vài đêm dưới trăng xinh
Những ngày sót lại thì mình với ai

Ôi buồn giọt lệ ngắn dài
Từng giờ từng phút lạc loài cơn mơ
Khuya nay dưới ánh sao chờ
người còn mê mải dệt thơ tặng người

Mười thương anh vẫn ru hời
Em là thứ mấy người “ru” lúc nào
Lòng anh liệu có xôn xao
Hạt buồn rơi nhẹ trang nào ?... anh đau

Thơ em là những dòng sầu
Tô thêm con chữ đậm màu yêu anh
Chiều nay lá thắm xa cành
Đường khuya bóng nhỏ qua mành đơn côi .

VũLệVân

Giấu giọt sầu



Chân bước đi mà lòng sao nặng trĩu
giấu giọt sầu đang đè nặng tâm tư
ghép lời thư cay đắng trút ngôn từ
trang giấy trắng dường như mờ con chữ

nhịp cầu tre đang buồn rầu tư lự
chẳng muốn sang nhưng e ngại đông về
gió giao mùa heo may lạnh lê thê
xuân trôi mau để hoa tàn nhuỵ rữa

bao năm chờ vẫn ngại ngùng lần lửa
lục bình trôi theo nuớc cuộn xuôi giòng
chần chờ mãi hy vọng tắp bến trong
đành vậy nhé bến giang đầu dang dở !


VũLệVân