Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2009

Đơn lẻ



Cô phòng se lạnh gối chăn đơn
Từng giọt mưa rơi với tủi hờn
Nhìn qua khung cửa màn đêm tối
Ôm vòng tay nhỏ nhớ thương hơn

Em ở phương này anh ở đâu
Mà căn gác lạnh vẩn vơ sầu
Thương anh trăn trở năm canh vắng
Quốc vọng đau lòng xót cho nhau

Tóc thề em chẳng xõa ngang vai
Còn đâu lược giắt với hoa cài
Đôi vai gánh nặng đời cơm áo
Cánh vạc hao gầy thiếu bóng ai

Chim non chiêm chiếp đợi Cha về
Bữa rau bữa cháo dạ tái tê
Giăng giăng mây tím chân trời ấy
nẻo về sao lắm nỗi nhiêu khê

Tình nghĩa trong ta vẫn đong đầy
Gửi người ngàn dậm gió mưa bay
dù trời còn nhiều cơn bão tố
Em vẫn trung trinh với tháng ngày .
Vũ Lệ Vân

Không có nhận xét nào: