“Đã từ lâu em không về đây nữa”
Cành huỳnh tiên cũng héo úa cuống khô
Nằm qụanh hiu bên góc bếp ơ thờ
Lời thơ cũ tưởng chừng quên dĩ vãng
Chiều hôm nay mây buồn bay lãng đãng
Hè vừa đến chợt nhớ đoá Huỳnh Tiên
Cánh hoa xưa còn nở rộ bên thềm
Nghe đau xót thương dáng người ngày ấy
Chẳng phải anh nhặt về rồi vứt đấy
Hay tại em Thiên lý chẳng hữu duyên
Để trong nhau xa vắng trút ưu phiền
Mà cả hai đêm về ôm nỗi nhớ
Trời vần vũ quay cuồng theo con gió
Cơn mưa rào như nặng hạt trút nhanh
Lá xa cành trong khi hãy còn xanh
Mình cũng thế cuộc đời không lối thoát
Hoàng hôn tắt giọt sầu nghe tan tác
Dáng Huỳnh tiên còn gợi nhớ mênh mông
Chút hương xưa còn man mát trong phòng
Cám ơn người , một chút tình … tri kỷ .
VuLệVân
Cành huỳnh tiên cũng héo úa cuống khô
Nằm qụanh hiu bên góc bếp ơ thờ
Lời thơ cũ tưởng chừng quên dĩ vãng
Chiều hôm nay mây buồn bay lãng đãng
Hè vừa đến chợt nhớ đoá Huỳnh Tiên
Cánh hoa xưa còn nở rộ bên thềm
Nghe đau xót thương dáng người ngày ấy
Chẳng phải anh nhặt về rồi vứt đấy
Hay tại em Thiên lý chẳng hữu duyên
Để trong nhau xa vắng trút ưu phiền
Mà cả hai đêm về ôm nỗi nhớ
Trời vần vũ quay cuồng theo con gió
Cơn mưa rào như nặng hạt trút nhanh
Lá xa cành trong khi hãy còn xanh
Mình cũng thế cuộc đời không lối thoát
Hoàng hôn tắt giọt sầu nghe tan tác
Dáng Huỳnh tiên còn gợi nhớ mênh mông
Chút hương xưa còn man mát trong phòng
Cám ơn người , một chút tình … tri kỷ .
VuLệVân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét