Sớm lập đông heo may về buốt giá
núi chập chùng sương phủ kín sơn khê
bầu trời mơ con ngõ cũ đi về
vầng trăng khuyết dường như đang buồn tủi
núi chập chùng sương phủ kín sơn khê
bầu trời mơ con ngõ cũ đi về
vầng trăng khuyết dường như đang buồn tủi
vạn dặm xa mây mờ che khuất núi
gió lộng trời đẩy sóng vượt trùng khơi
thuyền tình em làm sao thoát biển trời
giông tố đến mái chèo trôi xa tắp.
tầm tay với không gần trong gang tấc
đuôi mắt dài mái tóc bạc phơi sương
vọng cố hương thao thức những đêm trường
thương nhớ lắm mà cánh diều bay mãi
kiếp tầm tơ nên suốt đời trang trải
thiếu vắng nhau thu vắng ngẩn ngơ sầu
đông sớm về lạnh lẽo tuyết rơi mau
ngày xa gặp trên hai đầu nỗi nhớ
VũLệVân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét