Thứ Tư, 5 tháng 3, 2008

Thương Hoài

Tưởng nắng sáng vừa len qua khung cửa
Em vội vàng kéo nhẹ chiếc màn tranh
Tim se sắt , một vầng mây trắng xám
nhớ thương hoài , chỉ một bóng hình anh .

Từ xa xôi anh lướt mình theo gió
kịp đến trường , trước lớp học vừa tan ,
không quản đường xa , không ngại mưa nắng
vội vã bên nhau , kẻo hạt nắng tàn .

đời chinh chiến , anh làm sao biết được
chuyện tương lai ta không thể hứa suông
cầm tay em , trao nụ Lan vừa nở .
huơng thơm này , anh gói trọn niềm thương .

Mùa thu ấy , anh đi không trở lại
trước cổng trường , em lặng đứng chờ anh
“tà áo mỏng , che đầu mưa nặng hạt “
Lá cuối mùa theo nước mắt rơi nhanh !

Bao năm rồi trở lại sân trường cũ
cành phượng gầy ngơ ngác nhớ xa xôi
màu đỏ thắm rơi lần theo cơn gió
tiếng chuông chiều , nghe não nuột buông lơi

Vũ Lê Vân

Không có nhận xét nào: