Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2008

Đông về

người đi có tiếc con đò
dòng sông bến nước lặng lờ nhớ thương
em ngồi trên bến sông Tương
nhắn người bên nớ để vương hận sầu
ánh trăng trải bóng bên cầu
vàng soi gối chiếc bạc màu chăn đơn
sương xuống lạnh buốt tâm hồn
bao nhiêu lá rụng lòng buồn bấy nhiêu
đêm Thu đường vắng tiêu điều
lá khô xào xạc cô liêu Đông về !


VuLeVan

Không có nhận xét nào: