Xuân chờ nắng hạ
xuân vừa sang hoa vàng chờ nắng hạ
Vườn cải trổ bông nụ biếc một màu
Em tần ngần đứng lặng cuối sân sau
Hương ngày cũ vẫn còn đau tiềm thức
Nhìn mây trôi lờ lững trắng khung trời
Bóng người đây mà tưởng như xa xôi
Cánh cửa khép hững hờ không mời gọi
Trời bâng khuâng lất phất giọt mưa bay
mượn tà áo vẫy ngọn bút tỏ bày
Nỗi lòng mình lá thư xinh nho nhỏ
"Đất Việt mai sau" hẹn nối mãi ân tình
Có ngờ đâu cơn bão nổi điêu linh
Nên thổi mất dấu trung trinh một thoáng
Ánh sáng mờ chẳng rõ lối đi xưa
Xuân có đến cánh mai nở cũng vừa
Đủ để thấy rừng thưa chờ nắng hạ .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét