Cánh én lạc vẫn mong mùa xuân thắm
Muốn hợp bầy tìm tổ ấm năm xưa
Cánh rừng thưa ngại cơn gió lạnh lùa
Nụ khép nép chờ cơn mưa tươi mát
Chồi non nớt hương thơm còn man mác
Ong bướm vờn tan tác gió lung lay
Cơn bão to thổi nát cánh hoa gầy
Vết sẹo cũ vẫn còn đầy dĩ vãng
Lòng biển sâu giấu nỗi sầu lãng đãng
Mặt nước trong nhưng đậm nét ưu tư
Trang giấy trắng làm sao trải ngôn từ
của một thuở dại khờ chờ xuân đến
Ấp kỷ niệm đêm dài ngồi cạn chén
giọt đắng cay dường nghẹn cả buồng tim
Mi mắt đỏ nhìn con phố im lìm
Chỉ tiếng nấc hoà dòng sầu lên tiếng .
Thugiangvũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét