Thứ Hai, 11 tháng 1, 2010

Gió đông buồn



Trầm tư lạnh gió đông buồn

Tuyết rơi trắng xoá chẳng nhường cỏ xanh

Con ngõ hẹp rối loanh quanh

Chữ duyên không nợ chẳng thành lứa đôi
Yêu chi cũng muộn màng rồi
Nối thêm chỉ để rối bời dây tơ
Phone reo vang tiếng người thơ
Giọng cười cứ ngỡ như là đâu đây

Thôi thì một phút vui vầy
Rồi đây đôi ngã tình cay đắng thầm
Nhấp lên môi chút ruợu nồng
Men say còn lại má hồng lẻ loi

Sông sầu mặt nước chơi vơi
Sóng xô lóng lánh như vời thời gian
Tiếc gì một đóa hoa vàng
Đông sang giá buốt héo tàn ai hay

Đời hoa nở mấy lần đây ?!
Chờ nhau chi nữa để mây tím màu .

Thugiangvũ

Không có nhận xét nào: