Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2009

chiếc bóng ru đời




Hoàng hôn xuống nhìn qua khung cửa nhỏ
Bỗng lòng buồn như tiếng nhạc thu mơ
Sỏi đá kia rong rêu phủ xanh mờ
Cũng se lạnh khi đêm dài sương xuống

Nghĩ đến nhau khi trăng tàn xuân muộn
Sóng lăn tăn gợi nỗi nhớ muôn màu
Lục bình xanh theo con nước trôi mau
Hoa tím mãi cả một trời thương nhớ

Sao vừa lên tiếc gì mà bỡ ngỡ
Nửa mảnh đời đã lỡ dỡ chia đôi
Còn lại đây là chiếc bóng ru hời
Gom kỷ niệm xin gửi người ngàn dậm

Giọt sương sớm như vừa làm ướt đẫm
Giọt lệ nào còn ứ đọng rèm mi
Cánh hoa tàn dường thương tiếc xuân thì
Gói dĩ vãng ép vào trang giấy trắng .
ThuGiangVũ

Không có nhận xét nào: