giọt nắng hồng như vội vã lên cao
nhánh mai tươi ngan ngát trổ hoa chào
ong bướm lượn nhởn nhơ khoe sắc thắm.
dáng xuân về như cuộc tình vừa chớm
giọt mưa sa theo gió nhẹ như mây
ngón tay ai vừa nâng đoá lan gầy
đoá lan nhỏ cánh đã nhàu sương muối
buồn thế đấy , em như loài hoa cuối
nở muộn màng bên vách đá cheo leo
gót chân ai khua nhịp dưới chân đèo
xin nhẹ bước kẻo hoa buồn héo rữa
mỗi đêm về anh cũng đừng chờ cửa
đừng gọi mời vì chẳng phải em đâu
khi nhịp tim khua động ánh muôn màu
đó là lúc tiếng buồn em đã mở...
đừng gọi mời vì chẳng phải em đâu
khi nhịp tim khua động ánh muôn màu
đó là lúc tiếng buồn em đã mở...
Vũ Lệ Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét