Chiếc trâm cài vấn vương làn tóc xoã
Anh đứng nhìn và lặng lẽ bỏ đi
Để gió mưa đau tủi cứ thầm thì
Vô tình lắm ….sao người còn hờn dỗi
Ôm nỗi buồn gục đầu con ngõ tối
Lẻ bóng rồi đành rẽ lối suy tư
Mây đang bay hàng mi đẫm sương mù
Đôi chân nhỏ đếm bước dài cô đọng
từng giọt buồn chợt nghe hồn trống vắng
Dáng một người vẫn lẳng lặng tha phương
Đếm canh thâu em thao thức đêm trường
Xin nhẹ gót kẻo đau lòng ngọn cỏ
Nhịp guốc gõ nhịp nhàng con dế nhỏ
Nỉ non rồi ngậm cộng cỏ thương thân
Dở dang chưa thấm dòng lệ âm thầm
Chìm tiếng thở trăng mờ dần sao lặn !
Anh đứng nhìn và lặng lẽ bỏ đi
Để gió mưa đau tủi cứ thầm thì
Vô tình lắm ….sao người còn hờn dỗi
Ôm nỗi buồn gục đầu con ngõ tối
Lẻ bóng rồi đành rẽ lối suy tư
Mây đang bay hàng mi đẫm sương mù
Đôi chân nhỏ đếm bước dài cô đọng
từng giọt buồn chợt nghe hồn trống vắng
Dáng một người vẫn lẳng lặng tha phương
Đếm canh thâu em thao thức đêm trường
Xin nhẹ gót kẻo đau lòng ngọn cỏ
Nhịp guốc gõ nhịp nhàng con dế nhỏ
Nỉ non rồi ngậm cộng cỏ thương thân
Dở dang chưa thấm dòng lệ âm thầm
Chìm tiếng thở trăng mờ dần sao lặn !
Thugiangvũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét