Nơi em đến xuân chẳng còn ươm nắng
bốn phương trời mây xám phủ giăng giăng
Trời đêm buồn thương người đứng bâng khuâng
Mái tóc bồng chiếc trâm cài vừa gẫy
Ngang trái quá sầu lên đầy trang giấy
Nhìn qua song hàng liễu rũ lá sầu
Đôi chân em dù nhẹ bưóc đi mau
Lòng vẫn thấy nhói đau …mùa thu chết
Tình đôi ta hai khung trời khác biệt
Muôn lối về mà chẳng được chung nhau
Đớn đau thay trăng không sáng muôn màu
Nên lạc mãi giữa tình đời tan tác
Hương xưa còn trong lòng em man mát
Nhớ tên người giọng hát thấm lòng ai
Xa nhau chưa mà giọt lệ u hoài
chiếc khăn nhỏ thương thay dòng nước mắt !
TGV
Nhìn qua song hàng liễu rũ lá sầu
Đôi chân em dù nhẹ bưóc đi mau
Lòng vẫn thấy nhói đau …mùa thu chết
Tình đôi ta hai khung trời khác biệt
Muôn lối về mà chẳng được chung nhau
Đớn đau thay trăng không sáng muôn màu
Nên lạc mãi giữa tình đời tan tác
Hương xưa còn trong lòng em man mát
Nhớ tên người giọng hát thấm lòng ai
Xa nhau chưa mà giọt lệ u hoài
chiếc khăn nhỏ thương thay dòng nước mắt !
TGV
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét