Ru hời con sáo sang sông
Bước đi lòng bỗng rưng rưng tủi buồn
Cúi mặt để giọt lệ tuôn
Đôi mi nặng trĩu nghe hồn rã tan
Sang ngang qua chiếc thuyền nan
Theo giòng nước cuốn hoang mang bến chờ
Áng thơ dệt mộng với mơ
Mà trang giấy hẹp chữ ngờ ai hay
Mong manh gọi gió theo mây
Ôm vời kỷ niệm hao gầy nhớ thương
Đêm dài trăn trở vấn vương
Giật mình mới biết đoạn trường can qua
Ru hời những hạt mưa sa
Nhoà dòng thư cũ riêng ai lạnh lùng
đêm buồn nỗi nhớ mông lung
lời thề còn có trung trinh với người ?
Cúi mặt để giọt lệ tuôn
Đôi mi nặng trĩu nghe hồn rã tan
Sang ngang qua chiếc thuyền nan
Theo giòng nước cuốn hoang mang bến chờ
Áng thơ dệt mộng với mơ
Mà trang giấy hẹp chữ ngờ ai hay
Mong manh gọi gió theo mây
Ôm vời kỷ niệm hao gầy nhớ thương
Đêm dài trăn trở vấn vương
Giật mình mới biết đoạn trường can qua
Ru hời những hạt mưa sa
Nhoà dòng thư cũ riêng ai lạnh lùng
đêm buồn nỗi nhớ mông lung
lời thề còn có trung trinh với người ?
Thugiang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét