Thứ Hai, 2 tháng 3, 2009

Nỗi buồn


Nhè nhẹ nỗi buồn len trên tóc mây
vương vướng đắng cay lọt vào khoé mắt
tuổi vừa tròn như mây trời trong mát
gót guốc nào gõ nhịp buổi hè xưa

anh yêu em yêu biết mấy cho vừa
chỉ mong được nắm bàn tay nhỏ bé
đã nhiều lần anh bạo gan khe khẻ
gọi tên người để trao bức thơ xanh

đêm về anh mơ ước giấc mộng lành
cánh thư bé mà lòng anh rộng mở
con tim chân tình tấm lòng bỏ ngỏ
đón em vào với tất cả niềm yêu

mùa hè về phượng vẫn đẹp mỹ miều
rời lớp học em ra đi từ đấy
bức thư tình vẫn còn thơm trang giấy
em đoạn đành bỏ trường lớp chia xa

tiễn em đi quên cả tháng ngày qua
xanh nét mực thư còn hương hoa cỏ
bàng hoàng anh tưởng dáng em đâu đó
mắt anh cay nhoà cả vết tình xưa.
VũLệVân

Không có nhận xét nào: