Xoè bàn tay đếm ngày hạnh phúc
đếm chưa xong người bỏ đi rồi
mặt nước buồn nên lạnh lùng trôi
sông có đáy biền sầu vô đáy
nắng tháng hai vẫn mờ trang giấy
chữ còn đây mực đã hoen màu
xuân chưa qua mai đã tàn mau
cành bỡ ngỡ khô dần rụng lá
đuôi mắt hằn liễu rầu lả tả
tóc mây dài lộng gió xuân trôi
hương xưa bay tản mạn chân trời
từng sợi nhỏ khơi hoài nỗi nhớ
ngọn đèn đêm lung linh mờ tỏ
tiếc thương chi cánh bướm đã rời
giọt sầu rơi nhè nhẹ ly bôi
nâng chén để ghi hoài men đắng
đếm chưa xong người bỏ đi rồi
mặt nước buồn nên lạnh lùng trôi
sông có đáy biền sầu vô đáy
nắng tháng hai vẫn mờ trang giấy
chữ còn đây mực đã hoen màu
xuân chưa qua mai đã tàn mau
cành bỡ ngỡ khô dần rụng lá
đuôi mắt hằn liễu rầu lả tả
tóc mây dài lộng gió xuân trôi
hương xưa bay tản mạn chân trời
từng sợi nhỏ khơi hoài nỗi nhớ
ngọn đèn đêm lung linh mờ tỏ
tiếc thương chi cánh bướm đã rời
giọt sầu rơi nhè nhẹ ly bôi
nâng chén để ghi hoài men đắng
Vũ Lệ Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét