Thu chơi vơi vừa tàn ai có biết
đông lại về tuyết trắng cả sơn khê
liễu sầu rũ bóng in dòng sông nhớ
lối cũ đường xưa chờ bước chân về
đếm canh thâu đêm buồn nơi tỉnh lẻ
mỏi mòn nhìn tiếc nuối tóc thay màu
lá khô héo lặng lờ trôi theo nước
mắt lệ mờ đầy ấp đại dương sâu
bờ xa bến mây vờn con sóng nổi
nhịp tim sao cứ lặng lẽ âm thầm
ơi quê hương một trời mơ xa mãi
hỏi lòng người còn có chút phân vân
sầu vương vương núi đồi xa thăm thẳm
giọt sương khuya nặng cánh gánh đông về
nghe tiếng quốc vọng lần theo dĩ vãng
đong nỗi sầu lắng đọng chút hương quê
đông lại về tuyết trắng cả sơn khê
liễu sầu rũ bóng in dòng sông nhớ
lối cũ đường xưa chờ bước chân về
đếm canh thâu đêm buồn nơi tỉnh lẻ
mỏi mòn nhìn tiếc nuối tóc thay màu
lá khô héo lặng lờ trôi theo nước
mắt lệ mờ đầy ấp đại dương sâu
bờ xa bến mây vờn con sóng nổi
nhịp tim sao cứ lặng lẽ âm thầm
ơi quê hương một trời mơ xa mãi
hỏi lòng người còn có chút phân vân
sầu vương vương núi đồi xa thăm thẳm
giọt sương khuya nặng cánh gánh đông về
nghe tiếng quốc vọng lần theo dĩ vãng
đong nỗi sầu lắng đọng chút hương quê
Vũ Lệ Vân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét