Thứ Năm, 9 tháng 10, 2008

Thu qua


Thu qua sớm để đông về vội vã
cành khô chưa mà lá đã rơi rồi
công viên buồn tượng đá đứng chơi vơi
như lắng lẽ thương tình đời dang dở

bóng chiều tàn dưới chân đồi bỡ ngỡ
lỡ hẹn hò thầm tiếc nuối thu xưa
thương bao nhiêu rồi như cũng như thừa
đành dang dở bao đêm đèn lẻ bóng.

đại dương hờn chiều chiều im dậy sóng
vỗ bờ xa thuyền lỡ dỡ ai hay
để riêng em trăn trở khóc từng ngày
con nước lớn gió vờn đời trôi nổi .

đông có về heo may cơn gió thổi
tiếng mưa rơi giọt nước mắt ru đời
tê tái buồn mùa thu cũ chia phôi
tương tư mãi giây tơ chùng phiếm nhạc .

gót chân em trên lá đau xào xạc
lạc lồi về quên cả tuyết đang rơi
nghe buốt đau cùng trời đất chơi vơi
thuyền lặng lẽ buông chèo trôi viễn xứ.


Vũ Lệ Vân

Không có nhận xét nào: