phân vân
Trời trở gió canh khuya buồn day dứt
Heo may về se lạnh bóng song thưa
Ngọn đèn đêm lặng lẽ giữa giao mùa
Thao thức mãi ánh sao vừa le lói
Đò trên sông sóng đẩy xa nguồn cội
Đáy nông sâu ai biết đục hay trong
Bao cách trở em luôn giữ bên lòng
Ký ức đọng cả một trời thương nhớ
Mới ngày nào gặp nhau còn bỡ ngỡ
Những trang thư e ấp gối mộng mơ
Lời thơ tình trong trắng đọc thẫn thờ
Nhìn chiếc lá me bay mà ngơ ngẩn
Bao năm rồi dòng đời cứ quanh quẩn
do dự hoài nên trở lại bến xưa !?
Nhưng đôi bờ bồi lở bởi cơn mưa
Đường song song đến bao giờ gặp gỡ
giấc mộng chẳng thành đêm về trăn trở
Đuôi mắt hằn sâu nhiều vết chân chim
Bao thu qua đông đến vẫn đi tìm .......
Tiếc nuối mãi thèm bờ vai nồng ấm .
Thugiangvũ